Giọt mồ hôi trên khuôn mặt vợ
Tùng bước vào nhà trong trạng thái say xỉn, nhưng không phải vì bia rượu mà vì nỗi buồn. Con gái anh, học lớp 5, đang lóng ngóng chiên ốp la, trong khi con út lớp 2 ngồi ăn bánh mì. Đã 10 giờ tối, lẽ ra bọn trẻ đã học bài và chuẩn bị ngủ, nhưng nghe tiếng rao "bánh mì nóng giòn", chúng đòi ăn. Tùng hỏi con gái có làm được không, cô bé tự tin trả lời đã xong và hỏi ý kiến của ba. Tùng khen con gái giỏi, nhưng thằng út thì lại muốn mẹ làm vì “mẹ làm đẹp hơn”. Nghe vậy, Tùng cảm thấy nghèn nghẹn, vì vợ anh đã đi vắng cả tuần mà không hẹn ngày về. Anh rất nhớ vợ.
Trà, vợ Tùng, là một phụ nữ xinh đẹp, thông minh và giỏi giang. Bạn bè đều khen Tùng may mắn, và anh cũng cảm thấy mãn nguyện. Dù đã có hai con, Trà vẫn giữ được vẻ đẹp mặn mà và quyến rũ. Tùng làm trưởng phòng hành chính - nhân sự tại một bệnh viện Nhà nước, trong khi Trà là nhân viên marketing năng động, liên tục thăng tiến và có thu nhập cao. Sau khi sinh con thứ hai, Trà nhanh chóng tìm được công việc giám đốc marketing tại công ty mới. Để có thời gian làm việc, cô thuê ôsin chăm sóc con cái. Tùng hỗ trợ vợ bằng cách đưa đón con đi học và giúp chúng học bài. Trà luôn khen Tùng là người đàn ông hiện đại, biết chia sẻ trách nhiệm gia đình, giúp cô thành công trong sự nghiệp.
Tùng luôn sẵn lòng giúp đỡ vợ và tin tưởng Trà. Tuy nhiên, công việc của Trà ngày càng bận rộn với những chuyến công tác xa để phát triển thị trường. Những bữa cơm vắng mẹ trở nên thường xuyên, nhưng Trà vẫn thường gọi về hỏi thăm và hứa sẽ bù đắp cho gia đình. Tùng động viên vợ nhưng cũng nhớ cô và thỉnh thoảng cằn nhằn về việc công việc quá nhiều. Trà thì lại vui vẻ biện minh rằng cần phải tranh thủ làm việc khi còn trẻ, và hứa sẽ ở nhà chăm sóc gia đình sau này. Tùng cũng nhận ra rằng nhiều bạn của mình cũng gặp tình huống tương tự với vợ.
Tùng chưa bao giờ nghe vợ cằn nhằn. Một hôm, do họp muộn về, Tùng không biết đón hai đứa nhỏ thì cô nhân viên đề nghị giúp. Tùng vui vẻ đưa chìa khóa. Về nhà, thấy cô ấy nấu ăn cho các con, Tùng bất chợt nhớ vợ. Anh nhớ những lúc vợ bưng tô canh lên bàn và cảm giác ôm vợ từ phía sau khi cô nấu nướng. Cô nhân viên nhận ra Tùng đang nhìn mình thì ngại ngùng, còn Tùng cũng bối rối. Từ đó, khi có họp trễ, cô nhân viên thường xung phong giúp Tùng, và dù ngại nhưng Tùng cũng dần xiêu lòng trước sự thuyết phục của cô.
Tùng thỉnh thoảng mời cô nhân viên ở lại ăn cơm. Cô nửa đùa nửa thật bảo Tùng không lo mất vợ khi để cô đi cùng. Khi nhìn cô nấu ăn, Tùng không kìm được đã ôm và hôn má cô, cả hai đều có những khoảnh khắc thân mật. Tuy nhiên, sau những lần gần gũi, Tùng luôn cảm thấy tội lỗi vì chỉ đến với cô vì hình ảnh vợ. Cô nhân viên thẳng thắn nói nếu Tùng ly dị, cô sẽ chăm sóc anh và con. Tùng bất ngờ, vì chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ vợ và cũng không yêu cô. Nhưng sự gần gũi của cô khiến Tùng buồn bã, chỉ biết uống rượu để quên. Vấn đề là Tùng còn mang về nhà dấu vết của những khoảnh khắc đó, khiến anh càng thêm lo lắng.
Xin vui lòng cung cấp nội dung bạn muốn tôi viết lại ngắn gọn, và tôi sẽ giúp bạn!


Source: https://afamily.vn/giot-mo-hoi-tren-ma-vo-2013010303144320.chn